Tôi xin lỗi vì đã quên chúng tôi đã 'sống xanh' như thế nào!

Tôi xin lỗi vì đã quên chúng tôi đã 'sống xanh' như thế nào!

Tại quầy thanh toán của một siêu thị, nhân viên thu ngân trẻ gợi ý rằng từ giờ trở đi tôi nên mang theo túi mua sắm của riêng mình thay vì sử dụng túi nhựa. "Bởi vì túi nhựa không tốt cho môi trường", cô nói.

Tôi xin lỗi và giải thích với cô ấy: "Chúng tôi không có suy nghĩ xanh về môi trường khi tôi còn trẻ!"

Nhân viên thu ngân trả lời: "Vâng, và đó chính xác là VẤN ĐỀ CỦA CHÚNG TÔI hôm nay: Thế hệ của BÁC không lo lắng về việc bảo vệ môi trường cho các thế hệ tương lai!"

Tôi cảm thấy hơi tự ái, và đồng thời nghĩ rằng cô ấy đúng, thế hệ của chúng tôi không có khái niệm 'sống xanh' trong thời của mình.

Chúng tôi thường đi chợ bằng rổ hoặc làn, và thực phẩm gói trong lá chuối.

Nhưng chúng tôi đã quên bẵng vì chúng tôi đã không nghĩ đến 'sống xanh' vào thời điểm đó!

  • Chúng tôi đi cầu thang bộ vì chúng tôi không có thang cuốn và thang máy trong mỗi tòa nhà.
  • Chúng tôi đi bộ đến các cửa hàng và không ngồi lên một chiếc xe 200 mã lực nếu chỉ cách đó 2 dãy nhà.
Nhưng cô ấy đã đúng: chúng tôi đã quên bẵng vì chúng tôi đã không nghĩ đến 'sống xanh' vào thời điểm đó!
  • Tã em bé đã được giặt đi giặt lại vì tã dùng một lần không tồn tại.
  • Chúng tôi phơi khô quần áo trên dây phơi và không phải trong một máy sấy dùng năng lượng 220 volt liên tục. Năng lượng gió và mặt trời đã làm khô quần áo - ngày xưa, trong thời đại của chúng tôi.
  • Trẻ em luôn mặc lại đồ của anh chị lớn và hầu như không nhận được quần áo mới.
Nhưng cô gái trẻ nói đúng! Chúng tôi đã quên bẵng vì chúng tôi đã không nghĩ đến 'sống xanh' vào thời điểm đó!
  • Lúc đó chúng tôi có – hoặc có lẽ có - một TV hoặc đài trong nhà và không phải mỗi phòng một cái.
  • TV có một màn hình nhỏ và không phải là một màn hình kích thước như một rạp chiếu phim.
  • Trong bếp, các món ăn được trộn và khuấy bằng tay vì chúng tôi không có thiết bị điện nào làm mọi thứ cho mình.
  • Nếu chúng tôi có một vật dễ vỡ gửi qua đường bưu điện, chúng ta sẽ gói nó trong một tờ báo cũ để bảo vệ và không phải bọc bong bóng xốp hoặc nhựa.
  • Chúng tôi đã làm việc bằng sức người, vì vậy chúng tôi không phải đến câu lạc bộ thể hình để chạy trên máy chạy bộ chạy bằng điện.
Nhưng cô ấy đúng. Chúng tôi đã quên bẵng nó vì chúng tôi đã không nghĩ đến 'sống xanh' vào thời điểm đó!
  • Chúng tôi uống nước từ giếng/ nước đun sôi khi khát, thay vì từ chai nhựa, bị vứt đi sau đó.
  • Chúng tôi tự đổ đầy mực vào bút thay vì mua bút mới mỗi lần.
  • Chúng tôi thay thế lưỡi dao cạo thay vì vứt bỏ toàn bộ chỉ vì lưỡi dao bị cùn.
Nhưng, chúng tôi đã quên bẵng nó vì chúng tôi đã không nghĩ đến 'sống xanh' vào thời điểm đó!
  • Mọi người đi xe lửa hoặc xe buýt, trẻ em đi bộ hoặc đi xe đạp đến trường thay vì sử dụng mẹ hoặc cha của họ như một dịch vụ taxi 24 giờ.
  • Chúng tôi có một ổ cắm điện cho mỗi phòng và không phải toàn bộ kho ổ cắm và dây nối dài để cấp nguồn cho một hộp thiết bị.
  • Và chúng tôi không cần tiện ích tự động để nhận một tín hiệu từ một vệ tinh treo 2.000 dặm trong không gian để chúng tôi có thể kết nối với những người khác để tìm ra nơi nào có nhà hàng tốt nhất ở gần.
  • Chúng tôi uống cà phê hoặc trà từ một chiếc cốc rồi rửa sạch thay vì đến quán cà phê và uống nó từ một cốc nhựa hoặc giấy bằng ống hút nhựa.
Đúng, cô ấy đúng. Chúng tôi đã quên bẵng nó vì chúng tôi đã không nghĩ đến 'sống xanh' vào thời điểm đó!
Nhưng không phải và đáng buồn là, thế hệ trẻ đang bình luận về việc 'người già' chúng ta đã phí phạm thế nào, chỉ vì chúng ta không có nhận thức rộng rãi về môi trường về thời gian đó?
Tôi cũng là một người "có tuổi", người (không) đang chờ đợi một bài học về bảo tồn Mẹ Trái Đất, được ‘bảo’ bởi những người "trẻ hơn" thời gian này.
Những gì tôi có là một nhận thức rõ ràng về nhu cầu của Đất Mẹ và Người đang tuyệt vọng cầu xin sự giúp đỡ. Không phải từ một thế hệ mà từ tất cả chúng ta, cùng nhau!
ĐĂNG KÝ NHẬN THÔNG TIN!